Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014

[Sức khỏe đời sống] Bất Thường Khi Trẻ Tập đi


Bài 1. Những hình dạng bất thường của chân và bàn chân trẻ em Khi trẻ bắt đầu tập đi, bình thường trẻ sẽ đi với hai bàn chân chập chững và cách xa nhau. Đây là lúc dễ phát hiện các trường hợp gối vẹo ra ngoài hoặc vẹo vào trong, hoặc là trẻ bước đi với các ngón chân xoay vào trong hoặc ra ngoài. Gối vẹo ra ngoài (chân vòng kiềng) Trước 2 tuổi, hầu hết các trẻ khi đứng sẽ thấy một khoảng cách hở giữa hai đầu gối và hai cổ chân. Nếu khoảng cách này quá lớn cần đưa bé đi khám. Chân vòng kiềng cũng có thể là biểu hiện của tình trạng còi xương.  Gối vẹo vào trong (chân hình chữ X) Đây là tình trạng khi trẻ đứng, hai đầu gối gần như chạm vào nhau và hai cổ chân dang xa nhau. Từ 2 đến 4 tuổi, khoảng cách giữa hai mắt cá trong có thể lên đến 6 cm vẫn là bình thường. Chân hình chữ X thường tự hết trước 6 tuổi. Ngón chân vẹo vào trong (ngón chân chim bồ câu) Đây là tình trạng các ngón chân vẹo vào trong. Thường biểu hiện này chỉ rõ khi trẻ bắt đầu đi lại lúc khoảng 12-18 tháng tuổi. Triệu chứng này cũng thường tự khỏi trước 8-9 tuổi. Bàn chân bẹt Đây là tình trạng bàn chân không có vòm cong như bình thường. Bàn chân bẹt có thể xảy ra ở một hoặc hai bên. Sau khi sinh, vòm cong ở dưới lòng bàn chân chưa có, nhưng sau đó nó sẽ dần dần xuất hiện khi trẻ được 2-3 tuổi. Nếu như vòm cong này vẫn thấy được khi cho trẻ đứng bằng các đầu ngón chân thì chưa cần phải điều trị gì. Tuy nhiên, bàn chân bẹt ở trẻ lớn có thể gây ra đau nhức, vì vậy bạn cần đưa trẻ đi khám để có biện pháp điều trị nếu trẻ kêu đau bàn chân hoặc cổ chân. Đi bằng ngón chân Trẻ bắt đầu tập đi đôi khi có thể đi trên các đầu ngón chân. Tình trạng này nếu biểu hiện thường xuyên thì các bậc phụ huynh cần đưa bé đi đến gặp các nhà chuyên môn phục hồi chức năng nhi khoa, tâm lý nhi khoa để được khám, tư vấn loại trừ bệnh tự kỷ, bại não để có hướng xử trí kịp thời. Các bác sĩ nhi khoa cũng có thể khám để loại trừ các bệnh lý gai đôi đốt sống, teo loạn dưỡng cơ hoặc các bệnh lý về thần kinh cơ. Tóm lại, hầu hết các bất thường về hình dáng của bàn chân trẻ em có thể tự điều chỉnh, tuy nhiên các bậc phụ huynh có thể đưa bé đi khám nếu cảm thấy không yên tâm với bất kỳ những bất thường của chân và bàn chân trẻ tồn tại kéo dài để có biện pháp can thiệp sớm cho trẻ. BS Nguyễn Minh Tuấn, CN Hà Thị Kim Yến (BV Nhi Đồng 1 TP HCM) Theo , 28/3/2010 Bài 2. Bắt bệnh qua dáng đi của bé Khi trẻ bắt đầu tập đi, dáng đi của bé nói lên rất nhiều điều. Cha mẹ nên chú ý để uốn nắn kịp thời cho con. Đi như một cao bồi Hai chân của bé khuỳnh ra, giống như tập cưỡi ngựa. Trước hai tuổi, nếu như hai chân của bé giống như dấu ngoặc ( ), bạn không nên quá lo lắng. Tuy nhiên nếu có hiện tượng trên chứng tỏ bé đang thiếu can-xi và vitamin, cần được điều trị. Trong một vài trường hợp có thể bó bột để nắn lại hai chân của bé. Tuy nhiên cần được chẩn đoán chính xác và do bác sỹ tiến hành điều trị. Kẹp hai đùi vào khi bước đi Khi bé đi, hai chân giống như chữ X, thường không muốn đi (hoặc mới đi được một đoạn đã đòi bế lên), những đứa trẻ không thích vận động như vậy thường rất dễ thấy. Có người gọi đó là “hội chứng nặng mông”, có lúc do thiếu sự rèn luyện cơ bắp. Thông thường chỉ cần tiến hành rèn luyện một chút, thậm chí khi bé đã 8 tuổi cũng có thể dùng phương pháp này để uốn nắn dáng đi của bé. Luôn té ngã Bé đã biết đi được nửa tháng, vậy tại sao lại luôn té ngã? Một đứa trẻ bình thường khoảng một năm rưỡi là biết đi. Sau khi bước những bước đầu tiên, cần từ 3 đến 6 tháng trẻ mới khống chế được đôi chân. Không có quá trình té ngã, không thể khống chế được bước chân của mình. Tuy nhiên trong thời gian này, bắp thịt chưa hẳn cường tráng, cho đến khi giữ được thăng bằng thì tai cũng cần một ít thời gian để ghi nhớ những thông số. Tuy nhiên đến khoảng 2 tuổi, nếu bước đi mà bé vẫn té ngã, (trừ trường hợp bé cố ý ) thì bạn nên đưa bé đến bệnh viện, nếu bác sỹ không phát hiện được khiếm khuyết ở hệ thần kinh, thì bạn nên đưa bé đến khám ở khoa chỉnh hình để loại bỏ nguyên nhân kết cấu xương có vấn đề. Đi như cua bò Hai chân của bé hướng vào trong, giống như cái kìm lớn. Đối với những bé mới tập đi, hiện tượng trên rất hay gặp. Đối với trẻ được vài tuổi, khi đi, đầu hướng về phía trước, khiến hai đùi hướng vào trong. Khoảng trên dưới 3 tuổi, khi bắp đùi và cẳng chân của bé đã khoẻ mạnh, dáng đi đó sẽ mất đi. Nếu như hai chân của bé luôn hướng vào trong, khiến bạn cảm thấy dáng đi đó không đẹp, vậy thì khi bé đang ngồi chơi dưới đất bạn nên chú ý để hai chân của bé xếp bằng, thay vì để bé đứng, hoặc có thể cho bé đi loại giầy cứng, khoảng chưa đầy một năm thì có thể sửa được dáng đi này. Đi như vịt Đây là vấn đề của sinh lý, bởi vì trẻ có bàn chân bẹt. Trẻ em cần tập đi để rèn luyện cơ thịt ở lòng bàn chân, luyện thành hình cong. Khoảng 95% trẻ trước 5 tuổi, lòng bàn chân tự nhiên xuất hiện đường cong. Nhưng nếu có sự luyện tập thì đường cong đó sẽ xuất hiện sớm hơn. Nếu bạn cảm thấy dáng đi của bé không đẹp, khi bé khoảng hai tuổi, bạn có thể cho bé chơi trò dùng ngón chân cặp bút chì, khăn tay hoặc nút áo lớn, cổ vũ bé đi bằng đầu ngón chân. Trẻ sơ sinh có bàn chân bẹt là rất bình thường, ngược lại nếu trẻ có bàn chân cong có thể là dấu hiệu cho thấy sự rối loạn của hệ thống thần kinh. Nguyệt Sang (Theo Baby39) Bài 3. Có nên cho bé mang giày tập đi không? Hỏi: Ở Đức, trẻ con thường tập đi chân không. Nhưng ở cửa hàng giày ở Anh lại bảo tôi rằng bác sĩ ở đây khuyên trẻ con nên tập mang giày để giữ thăng bằng tốt hơn. Tôi có nên để bé 9 tháng nhà mình tập đi với giày? Trả lời: Tôi đồng ý với bạn. Tôi muốn nhìn thấy các bé tập đi bằng chân không thường xuyên càng tốt – các ngón chân của các bé sẽ bám mặt đất và giúp bé giữ thăng bằng. Con bạn có thể bị trượt và lảo đảo hơn nếu mang giày. Các bác sĩ thuộc khoa chỉnh hình cũng đồng tình như vậy. Họ cho rằng các bé sử dụng xương bàn chân hiệu quả hơn và tạo nên những gót chân chắc khỏe hơn khi đi chân không. Giày sẽ giữ ấm bàn chân bé và bảo vệ chân bé khỏi những bề mặt cứng, nhưng con bạn không cần giày cho tới khi nào bé đi cứng cáp. Giày cho bé dưới 1 tuổi sẽ nặng nề và cồng kềnh. Theo Bài 4. Trẻ gặp nguy hiểm vì… xe tập đi Hiện nay, hầu hết gia đình ở thành phố có con nhỏ trong độ tuổi chập chững đều trang bị một chiếc xe tập đi với mong muốn trẻ chóng biết đi, đồng thời nó lại như một chiếc cũi nhốt trẻ để người lớn làm việc khác. Tuy nhiên, theo BS Minh Hương, Giám đốc Trung tâm tư vấn sức khoẻ Minh Hương (Ba Đình, Hà Nội) thì xe tập đi (loại xe lục lăng 6 bánh) không những khiến trẻ gặp nguy iểm mà còn khiến trẻ chậm biết đi hơn. Bươu đầu, gẫy tay Chị Nguyễn Thị Lan (Giảng Võ, Hà Nội) có cậu con trai hơn 10 tháng tuổi. Nghe bạn bè mách, chị Lan mua cho cậu con chiếc xe (loại 6 bánh) với giá 250.000đ, rồi thả con vào trong xe để cho bé tập đi. Từ ngày con có xe, chị Lan thấy làm được nhiều việc hơn trước. Vì chỉ việc quẳng con vào xe với vài món đồ chơi treo lơ lửng trước mặt, chị có thể làm mọi việc từ nấu cơm đến giặt giũ quần áo (những việc mà trước đây chỉ khi con trai ngủ, chị Lan mới tranh thủ làm được), mặc kệ cậu con trai tha thẩn hết xó nhà này đến xó nhà khác. Tuy nhiên, một lần đang phơi quần áo ngoài sân, chị Lan giật mình khi thấy cậu con cùng chiếc xe lao vèo từ trong nhà và “hạ cánh” ngay sát chân chị. Tiếng khóc lặng của con trai khiến chị càng cuống quýt, không biết phải gỡ bé ra như thế nào để thoát ra khỏi đám dây rợ lằng nhằng của xe. Rất may, nền nhà không quá cao so với sân, nên con chị chỉ bị sưng u một cục bằng quả nhót trên đầu. Đến viện, bác sĩ cho biết cháu bị tụ máu dưới da đầu, chỉ vài ngày sẽ tự khỏi. Nhưng từ đó, gia đình chị Lan cũng quẳng ngay xe vào kho, không dám cho con trai tập đi nữa. Tương tự, vì bận bán hàng nên chị Trần Thị Kim Hoa (Cầu Đất, Hải Phòng) đã sử dụng xe tập đi với tác dụng như chiếc cũi di động cho con gái ngay từ khi bé mới được 7 tháng tuổi. Vì nhà chật và cũng để tránh trường hợp bé tự lọ mọ đi lại giữa các phòng trong lúc bận bán hàng, nên chị dùng một chiếc dây một đầu buộc vào chân giường, một đầu buộc vào xe tập đi để khoanh vùng vui chơi của bé. Tuy nhiên, một lần bé ăn bị trớ ra xe, chồng chị Hoa đem vào nhà vệ sinh lau rửa xe rồi trả về vị trí cũ nhưng lại quên buộc dây. Hậu quả là bé đã lao từ trong nhà ra ngoài ngõ khi thoáng thấy bóng mẹ bên ngoài, khiến bé gẫy tay trái, tím bầm chân trái. Từ đó, hễ nhìn thấy xe tập đi là bé khóc thét lên, nhất định không chịu để mẹ cho vào xe. Chậm biết đi hơn Giải thích về hiện tượng trẻ hay gặp tai nạn khi sử dụng xe tập đi, TS. Lê Thanh Hải, Phó Viện trưởng Viện Nhi TW cho rằng, do xe tập đi trên thị trường hiện nay có độ an toàn thấp, rất bon nên chỉ cần đẩy nhẹ là có thể bon bon từ đầu nhà đến cuối nhà khiến trẻ không kiểm soát được tốc độ. Nhà chật, nhiều bậc thềm lên xuống cũng là nguyên nhân khiến trẻ dễ bị ngã. Đa số trẻ bị tai nạn do xe tập đi được cấp cứu ở Bệnh viện Nhi TW đều bị ngã do xe lao nhanh từ trong nhà xuống bậc thềm ra ngoài sân. Đồng thời, chính việc di chuyển nhanh chóng mà không cần cố gắng sẽ càng khiến trẻ phụ thuộc vào xe và lười tập đi hơn. Ngoài ra, với trẻ dưới 12 tháng, hệ xương của trẻ rất mềm yếu. Vì vậy, nếu trẻ đứng lâu trong xe tập đi có thể gây biến dạng xương thành chân vòng kiềng. Đồng quan điểm, BS Minh Hương, Giám đốc Trung tâm tư vấn sức khoẻ Minh Hương (Ba Đình, Hà Nội) cũng cho rằng, sở dĩ trẻ chậm biết đi hơn khi dùng xe tập đi cũng chính bởi lý do xe tập đi rất trơn, lăn nhanh nên trẻ chỉ cần đẩy nhẹ chân cũng có thể khiến xe bon bon chạy. Vì vậy, trẻ thường không đặt cả bàn chân xuống đất mà chỉ đi bằng 5 đầu ngón chân. Thói quen này sẽ theo trẻ ngay cả khi bỏ xe ra. Chính vì đi men bằng 5 đầu ngón chân nên trẻ sẽ không tự giữ được thăng bằng như những trẻ tập đi bình thường và tất nhiên sẽ chậm biết đi hơn trẻ không dùng xe. Theo BS Minh Hương, xe tập đi bằng gỗ được sản xuất tại Việt Nam có thể hỗ trợ trẻ biết đi nhanh hơn, nhưng lại thường bị các bà mẹ trẻ bỏ qua. Dụng cụ này có nhược điểm là luôn phải có người lớn đi kèm nhưng sẽ hạn chế được tối đa việc trẻ bị bươu đầu mẻ trán vì ngồi xe tập đi. Theo Mai Thúy, Like this: Like Đang tải ... Related

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét